Còn bây giờ … khó quá … Em… Khánh bỗng ngưng ngang, không tiếp nữa. Chàng đưa tay vuốt tóc tôi sau lưng, ngả đầu sát mặt tôi hơn. Tôi nghe xót xa, cay đắng đè nặng tâm hồn. Nhưng phải dày dạng, cái dày dạn bắt buộc của gái thời chiến, để tỉnh táo nhoẻn miệng cười, và tiếp tục đưa bước theo cho hết bản nhạc Slow buồn ray rức. Từ phút đó, chúng tôi im lặng giữa cái ồn ào như đám chợ của đám bạn bè. Có lẽ chúng nó cũng đang dạn dày giả vờ huyên náo để quên đi con ngáo ộp chiến tranh không biên cương đang rình rập. Cái chiến tranh có thể xảy ra ở nhà bếp, cầu xí, chợ búa, nhà thờ, ngoài ruộng, gò mã. Nghĩa là con người có thể chết ở ất cứ nơi nào không cần là chiến trường. Cũng từ phút ấy, Khánh đối với tôi như cái bóng, nó cũng mờ mờ như cảnh vật sáng nay. Vì chàng có đó, nhưng sẽ mất đi không biết phút nào, và tình yêu của tôi với Khánh trở thành những sợi tơ rất mong manh, lung linh trước gió, có thể đứt đi bất chợt, bất chợt như bản tin chiến sự mỗi đầu giờ của đài phát thanh. Mà quái lạ!
- Chuyện khiêu dames
- Chuyện khiêu day forecasts
- Truyện khiêu dâm hay nhất cô giáo mai dâm đãng - Kutublog.com
- Chuyện khiêu dame
Chuyện khiêu dames
- Màn hình đẹp
- Chuyện khiêu dame
- Đọc truyện khiêu dâm hay nhất có clip – Truyện 18+ | Truyen18.com
- 14 thắc mắc thường gặp dành cho khóa vân tay - THỢ SỬA KHÓA TẠI NHÀ 24/7
- Không giờ rồi lệ quyền
Chuyện khiêu day forecasts
Dừng lại một cách tội nghiệp, dễ thong. Vì như Khánh đã từng nói: – May ra anh bị thương, được giải ngủ, tụi mình mới thành vợ chồng. Cô giáo mai truyện khiêu dâm cực hay nhất Còn một số chữ nghĩa nữa Khánh không tiện nói ra như: "Nếu không bị thương, anh có thể chết. Em sẽ thành goá phụ. " Tôi đọc được điều đó ở Khánh cách đây hai đêm, lúc cả hai đã vào khách sạn Kim Nguyên ở Chợ Lớn. Hình như cả hai chúng tôi đã chuẩn bị. Nên Khánh ngừng Vespa trước khách sạ, gửi xe, cầm tay tôi tiến lên những bực cấp sáng choang đèn màu. Khánh bảo với người quản lý: – Cho tôi một phòng. Người quản lý Tàu hỏi: – Ông chủ muốn nghĩ bao lâu? Khánh nhìn tôi một vài giây rồi trả lời: – Thì, vài ba tiếng… Rồi chàng lại nhìn tôi. Dù lúc đó tôi cũng đã sẵn sàng, nhưng ánh mắt của Khánh làm tôi thẹn. Vì chàng nhìn tôi như thầm hỏi: – Vài ba tiếng, có đủ không em? Chànt bóp tay tôi cho tôi yên tâm một phần. Phần khác cũng để cho chàng tự tin hơn trong lần bạo gan đầu tiên. Người tôi nóng rang như lên cơn sốt. Tôi cảm thấy như mình sắp nhúng tay vào một tội lỗi.
Bị cô dâu bắt chơi liên hồi không cho nghĩ. Đối với gái bình thường khác, sau khi bị phá trinh, phải ngừng nghỉ, cô Tư lại không cho Hoàng nghỉ, mà bắt Hoàng chôi liên tục, chơi tới độ tấm dra trải giường ướt khí dầm dề lênh láng. Truyện 18+ khiêu dâm chỉ dành cho người lớn
Hoàng nhớ lại lời chú Tàu bán bánh tiêu lối xóm, thường nói: "Nước của gái còn trinh bổ lắm, nhớ đừng bỏ phí. " Nghĩ vậy thay vì, miệng bú vú, Hoàng chùi xuống phía lồn cô Tư, bao nhiêu nước sướng của cô Tư tuôn ra, Hoàng liếm hết trơn. Hoàng càm liếm cô Tư càng đã, bởi vì ở lưỡi của Hoàng trời sinh ra lấm tấm mấy dấu nhám. Hoàng sơn qua, phết lại, cô Tư gồng mình nẩy ngược, những lúc như vậy, Hoàng đút "thằng nhỏ" vào hẩy hẩy, cũng là để đè cô Tư lại cho bớt hung hăng.
Truyện khiêu dâm hay nhất cô giáo mai dâm đãng - Kutublog.com
Chuyện khiêu dame
Truyện cực khiêu dâm cực hay và hay nhất cô giáo mai cực kỳ là dâm đãng, đây là một câu chuyện khiêu dâm thấy hay đọc rất phê mời các bạn cùng đọc. Tôi cảm thấy hạnh phúc và hãnh diện lạ kỳ khi nghe một đứa học trò yêu mình tha thiết. Lối diễn tả thơ ngây của Huân làm tôi đầy ắp thoả mãn cơn dâm của một cô giáo lớn tuổi. Tôi hẩy đít lên, tập cho Huân nắc, miệng vẫn dính sát hôn da diết môi chàng. Hai chân tôi quấn chặt mông đít Huân cho riêng tôi. Nhịp nắc của chàng nhanh dần… truyện khiêu dâm cực hay mời đón đọc ở dưới full. (Truyện này có PHIM)
Full đọc truyện khiêu dâm hay nhất cô giáo mai cực dâm đãng
Sáng thứ Bảy. Dù đêm qua đã cùng chị Quyên đi chơi về hơi khuya, sáng nay tôi có lười biếng kéo dài giấc ngủ, vẫn không sao nhắm mắt được. Vẫn đắp chăn, tôi vói tay kéo sợi day màn một tỵ để nhìn ra khu vườn buổi sáng, mùa thu. Ngoài kia, tất cả mờ mờ trong làn sương muối dày đặc. Khu vườn lớn trồng đầy hoa và cây ăn trái, mà bây giờ không có gì hiện rõ rệt. Thế nhưng tôi vẫn nhìn ra cảnh mờ mờ sương khói đó.
Truyện cực khiêu dâm cực hay và hay nhất cô giáo mai cực kỳ là dâm đãng, đây là một câu chuyện khiêu dâm thấy hay đọc rất phê mời các bạn cùng đọc. Tôi cảm thấy hạnh phúc và hãnh diện lạ kỳ khi nghe một đứa học trò yêu mình tha thiết. Lối diễn tả thơ ngây của Huân làm tôi đầy ắp thoả mãn cơn dâm của một cô giáo lớn tuổi. Tôi hẩy đít lên, tập cho Huân nắc, miệng vẫn dính sát hôn da diết môi chàng. Hai chân tôi quấn chặt mông đít Huân cho riêng tôi. Nhịp nắc của chàng nhanh dần… truyện khiêu dâm cực hay mời đón đọc ở dưới full. (Truyện này có PHIM) Phim phang em cực đẹp nhiều nước Tải về máy xem cực hay Full đọc truyện khiêu dâm hay nhất cô giáo mai cực dâm đãng Sáng thứ Bảy. Dù đêm qua đã cùng chị Quyên đi chơi về hơi khuya, sáng nay tôi có lười biếng kéo dài giấc ngủ, vẫn không sao nhắm mắt được. Vẫn đắp chăn, tôi vói tay kéo sợi day màn một tỵ để nhìn ra khu vườn buổi sáng, mùa thu. Ngoài kia, tất cả mờ mờ trong làn sương muối dày đặc. Khu vườn lớn trồng đầy hoa và cây ăn trái, mà bây giờ không có gì hiện rõ rệt.
Biết thế mà tôi không làm sao ngừng suy nghĩ về chàng. Có lẽ tại Khánh, mà cũng có lẽ tại tôi. Có phải tôi với Khánh mới yêu nhau đâu. Từ năm tôi mới 16 tuổi. Thư từ hò hẹn nhập nhằng có hơi lâu cho đến khi tôi trở thành cô giáo, chànt trở thành sĩ quan. Lần nào về phép, Khánh cũng dành hầu hết thời giờ cho riêng tôi. Rồi mỗi lần như thế, tôi có hẹn lòng là hễ Khánh đòi bất cứ điều gì, tôi cũng sẽ không từ chối, kể cả việc làm chủ thân thể tôi. Tôi nghĩ, không biết có đúng không, chủ tâm của Khánh, trong những lần về phép, là cũng muốn xin được cái hân hạnh "vĩ đại" đó. Thế nhưng ở Khánh có cái gì cao thượng, trượng phu một cách nghịch lý, làm cho chàng, đáng lý đã cầm đũa lên, gắp miếng thịt ngon cho vào mồm nhai ngấu nghiến, thì chàng đã ngừng lại nửa chừng, làm tôi nửa bực mình, nửa kính yêu Khánh hơn lên. Tôi bảo nghịch lý, bởi vì trong thời chiến, ai cũng sống vội yêu cuồng. Mà Khánh thì quân tử Tàu, mặc dù tôi đã gían tiếp mời chàng, bỏ ngỏ, để chàng thoải mái hưởng. Nhưng Khánh dừng lại.
Chàng đưa tay vuốt tóc tôi sau lưng, ngả đầu sát mặt tôi hơn. Tôi nghe xót xa, cay đắng đè nặng tâm hồn. Nhưng phải dày dạng, cái dày dạn bắt buộc của gái thời chiến, để tỉnh táo nhoẻn miệng cười, và tiếp tục đưa bước theo cho hết bản nhạc Slow buồn ray rức. Từ phút đó, chúng tôi im lặng giữa cái ồn ào như đám chợ của đám bạn bè. Có lẽ chúng nó cũng đang dạn dày giả vờ huyên náo để quên đi con ngáo ộp chiến tranh không biên cương đang rình rập. Cái chiến tranh có thể xảy ra ở nhà bếp, cầu xí, chợ búa, nhà thờ, ngoài ruộng, gò mã. Nghĩa là con người có thể chết ở ất cứ nơi nào không cần là chiến trường. Cũng từ phút ấy, Khánh đối với tôi như cái bóng, nó cũng mờ mờ như cảnh vật sáng nay. Vì chàng có đó, nhưng sẽ mất đi không biết phút nào, và tình yêu của tôi với Khánh trở thành những sợi tơ rất mong manh, lung linh trước gió, có thể đứt đi bất chợt, bất chợt như bản tin chiến sự mỗi đầu giờ của đài phát thanh. Mà quái lạ! Biết thế mà tôi không làm sao ngừng suy nghĩ về chàng. Có lẽ tại Khánh, mà cũng có lẽ tại tôi.
Lúc khuất nơi khúc quẹo ở cầu thang, tức là lấp hẳn mình khỏi tầm mắt của mọi người đang đứng dưới kia, tôi ngắt mạnh tay Khánh một cái:
– Em ngượng chin cả người anh Khánh ơi! Xấu hổ quá! Tội nghiệp, dù chính chàng cũng chẳng hơn gì tôi, Khánh cũng quay lại ôm tôi khắn khít, vỗ về. Phòng 216. Khánh cho chìa khoá vào mở cửa. Hơi lạnh và mùi căn phòng toả ra gay cho tôi một cảm giác là lạ. Khánh đẩy nhẹ lưng tôi vào hẳn bên trong, rồi khoá chặt cửa. Cả Khánh lẫn tôi thật tình không biết làm gì sau đó. Chàng diễn xuất ra cái điều mình rảnh rõ, mà trông chàng lại vụng về, lấn can thế nào. Trong như anh kép hát trẻ lần đầu tiên dược giao cho vai chính để diễn xuất. Khánh ngồi xuống, kéo tôi ngồi theo cạnh chàng. Năm ngón tay chàng đan vào tay tôi, bóp mạnh:
– Em có thể tự hiên hơn để giúp anh không? Tôi yên lặng để tội nghiệp Khánh đang xin tôi giúp chàng bớt mang mặc cảm tội lỗi. – Em nói một câu gì cho anh yên ổn tâm hồn!