Điều kiện đủ là người đó phải lấy chồng trong khi đang mặn nồng với cố nhà văn. Và đương nhiên, chỉ duy nhất bà Trần Thị Vân Chung có cả điều kiện cần và đủ đó. Nhà văn Thanh Châu trước khi ra đi đã xác nhận với tác giả Trần Đình Thu rằng bà Vân Chung là người yêu cũ của ông. Tuy nhiên, khi nhận được câu hỏi Vân Chung có phải T. hay không thì ông đã phủ nhận. Đặc biệt, năm 1994, khi cuốn sách T., nàng là ai? ra đời, nêu đích danh tên tuổi bà Vân Chung, thì ngay lập tức Vân Chung đã biên một bức thư từ Pháp gửi về để chối bỏ sự áp đặt thông tin đó. Tưởng chừng như sau bức thư phủ nhận đó của Vân Chung, mọi suy đoán về T. đều đi vào ngõ cụt. Nhưng dường như chính bức thư đó lại là sự tô đậm thêm những phỏng đoán của những người muốn tìm ra T.
Có thể thấy, với những người từng được coi là "ứng cử viên" cho "ngôi vị" T. đều im lặng hoặc nếu có thì chỉ là những phản ứng vô cùng "yếu ớt" trước những phỏng đoán của thời cuộc. Chỉ duy nhất Vân Chung đã "nhảy bổ" ra những ống kính truyền thông và bác bỏ thông tin.
Tác giả
Thế là những câu thơ T. có thể gắn vào cho Trần Thị Vân Chung. Chẳng hạn đây là giây phút khi Thanh Châu ra Hà Nội viết văn, làm báo, Vân Chung ở lại thị xã Thanh Hóa một mình trong nỗi tiếc thương:
Ở lại vườn Thanh có một mình
Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh
(Bài thơ thứ nhất)
Lúc Vân Chung chuẩn bị lên xe hoa về nhà chồng:
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không
(Hai sắc hoa ti-gôn)
Có vô vàn sự trùng khớp nữa mà tôi không thể kể ra hết trong một bài báo nhỏ này. Tôi liền quyết định dấn thêm một bước nữa. Tôi ghé miệng vào tai nhà văn Thanh Châu và hỏi (vì khi đó ông đã khá nặng tai rồi):
- Trần Thị Vân Chung có phải là T. không ạ? Hai, ba lần hỏi ông mới nghe rõ và ngó mặt đi chỗ khác:
-Không! Không phải! Bà Vân Chung không phải là T. Toàn là bày vẽ chuyện. Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng thất vọng ra mặt. Nhưng tôi thì khác. Tôi không hề đón chờ câu trả lời "Vâng, Trần Thị Vân Chung chính là T. " vào lúc này. Dù rằng tôi phải hỏi cho bằng được câu hỏi ấy. Câu trả lời ấy nếu có phải là lúc ông sắp sửa đi xa mãi mãi vào cõi vô cùng.
cần phải đợc xem xét và đáng giá như một tác giả của dòng thơ lãng mạn trước Cách mạng tháng Tám. Điều đó không có gì là quá đáng. Được biết T. về sống ở Thanh Hóa đã bốn năm nay, không biết bây giờ bà còn hay mất, nhưng cứ xin phép cho chúng tôi được công bố điều bí mật trên vì nghĩ rằng: Thời gian đi đã dài, nhà thơ Thâm Tâm đã mất, ông nhà cũng quy tiên. Vả lại, cũng vì công việc của văn sử học, nếu đã tìm ra tác giả của một tác phẩm nổi tiếng thì dù đắn đo đến đâu rồi cũng phải công bố. Hoàng Tiến (Nhân dân Chủ nhật số 23 tháng 7-1989)
Thơ TTKH | T.T.Kh Là ai? | Thơ | Sách hay | maxreading.com
Bốn năm sau, cô mất. Câu chuyện tình kết thúc với sự vấn vương, ám ảnh của những sợi hoa Ti – gôn trên nấm mộ của nàng và trong căn phòng của chàng như thể hiện sự nuối tiếc. Những chùm hoa Ti - gôn đã ám ảnh Thanh Châu và T. bởi hình ảnh trái tim vỡ. Ảnh: Internet. Quả thực, người ta sẽ không nhớ, không ấn tượng với câu chuyện đó nếu không có bài thơ Hai sắc hoa Ti – gôn của T. được đăng ngay sau đó 2 tháng (9/1937). Bài thơ là sự "xúc cảm hóa", "nội tâm hóa" câu chuyện Hoa Ti – gôn kể trên. Và đồng thời, nó cũng như một lời đáp trả của cô gái dành cho chàng trai trong câu chuyện. Sau đó, T. còn đăng đàn ba bài thơ nữa rồi mới biến mất hoàn toàn. Đặc biệt những bài thơ của T. đều có giọng điệu như trách móc, hờn dỗi, nói xa nói gần thì đều xuất phát từ hoàn cảnh, điểm nhìn của một cô gái tình duyên không như ý.
Chính sự trùng hợp giữa câu chuyện của nhà văn Thanh Châu và những bài thơ của T. đã khiến mọi sự nghi ngờ đều tập trung vào những mối quan hệ xung quanh nhà văn. Tuy nhiên, trong quá trình "lần ra dấu chân người", có khá nhiều thông tin đa chiều, được truyền tai nhau trong giới văn học khiến công cuộc vén màn bí mật T. ngày càng phức tạp và nhiễu loạn.
Thi sĩ
T.
Bút danh T. Quốc tịch Việt Nam Thể loại Thơ lãng mạn Trào lưu Thơ mới
Ảnh hưởng bởi
Thanh Châu
T. là bút danh của một nhà thơ ẩn danh trong phong trào Thơ mới ( 1930 – 1945), hiện vẫn chưa rõ lai lịch, giới tính cụ thể. Nhiều nhà văn và nhà thơ cho rằng đây là Trần Thị Khánh, tác giả bài thơ " Hai sắc hoa Ti-gôn " nổi tiếng, một số khác cho rằng tác giả tên thật là Phạm Thị Sứ, một nữ sinh trường Đồng Khánh tại Hà Nội. Một giả thuyết khác chỉ ra nhà thơ Thâm Tâm đã sáng tác ra bài thơ, nhờ một người em gái đến tòa soạn đăng với tên T. T. K. H. và người phụ nữ đó là Trần Thị Khánh. Câu chuyện [ sửa | sửa mã nguồn]
Tháng 7 năm 1937, tuần báo Tiểu thuyết thứ Bảy ở Hà Nội đăng truyện ngắn "Hoa Ti gôn" [1] của nhà văn Thanh Châu. Khoảng 2 tháng sau, "tòa soạn nhận được một phong bì dán kín do một thiếu phụ trạc 20 tuổi, dáng bé nhỏ, thuỳ mị, nét mặt u buồn mang đến gửi cho chủ bút tờ báo trên, trong ấy chỉ vỏn vẹn có bài thơ 'Hai sắc hoa ti gôn', dưới ký tên là T. Có thể nói đây là lần duy nhất người thiếu phụ ấy xuất hiện"... [2].
Không những vậy, bà Thư Linh – một người bạn thân của Vân Chung cho biết kể từ năm 1994, ngay sau khi Vân Chung gửi thư từ Pháp về, bà Vân Chung cũng đồng thời gửi một bức thư tuyệt giao với Thư Linh. Vì lí do bà Thư Linh đã cung cấp những thông tin mà chỉ có bà với Vân Chung biết cho ông Thế Phong – tác giả cuốn sách T. nàng là ai? Quả thật, nếu người ta đã muốn phô danh thì người ta chẳng mất công "bí ẩn" như thế suốt mấy chục năm làm gì. Và dường như phản ứng mạnh mẽ của Vân Chung trước những sự "áp đặt" của thời cuộc càng làm cho hình bóng của T. hiện ra rõ nét hơn. Đến tận bây giờ, tất cả những phỏng đoán về thân thế của T. đều chỉ mang tính cá nhân, thậm chí áp đặt. T. là ai, chỉ duy có T. biết. Và có khi, chính nhờ sự bí ẩn đó, thơ của T. mới khiến độc giả càng phải thổn thức, càng phải mong chờ. Bảo Trang/ NĐT
* Bài viết có tham khảo cuốn sách "Giải mã nghi án văn học T. " của Trần Đình Thu
Ttkh nàng là ai
Thứ 7, 08/10/2016 | 20:55 Chỉ với bốn bài thơ và một bút danh đầy bí ẩn, thi sĩ T. đã khiến văn đàn Việt Nam gần 80 năm nay phải thổn thức, trăn trở. Vậy T., người là ai? Ngay sau khi bài thơ Hai sắc hoa Ti – gôn được đăng vào ngày 23/9/1937 trên tuần báo Tiểu thuyết thứ bảy, T. bỗng dưng trở thành một hiện tượng của văn đàn Việt Nam lúc bấy giờ. Những bài thơ của T. nổi lên như một tràng pháo hoa rực rỡ nhưng mang chút hoài niệm rồi sau đó lại biến mất như chưa từng tồn tại khiến người ta phải bồi hồi, xao xuyến rồi thẫn thờ suốt 80 năm nay. Bài thơ Hai sắc hoa Ti – gôn được lấy cảm hứng từ truyện ngắn Hoa Ti – gôn của tác giả Thanh Châu (đăng vào tháng 7/1937). Câu chuyện kể về mối tình ngang trái của chàng họa sĩ và một cô gái trẻ. Cô gái đã cố gắng thoát khỏi những bó buộc về lễ giáo, định kiến xã hội để được hạnh phúc bên người mình yêu. Cho đến cuối cùng, sự can đảm của cô gái không đủ để giúp cô thoát khỏi những sắp đặt của định mệnh. Cô gái và chàng họa sĩ không thể thực hiện được mơ ước bên cạnh nhau.
Hoặc có thể là không bao giờ có câu ấy, vì họ đã thề rằng:
Cố quên đi nhé câm mà nín
Sau khi tôi hoàn thành cuốn sách, mấy lần tôi định đem đến tặng ông nhưng rồi tôi lại chần chừ không muốn tặng. Không rõ vì lẽ gì. Thật kỳ lạ. Cho đến hôm nay ông đã đi xa vĩnh viễn. Sáu mươi mấy năm trước Hoài Thanh viết trong Thi nhân Việt Nam: "Ai biết "con người vườn Thanh" bây giờ ra thế nào? Liệu rồi đây người có thể lẳng lặng ôm nỗi buồn riêng cho đến khi về chín suối? ". Không biết T. nghĩ gì trong ngày buồn này? Bà có thầm đọc những vần thơ đau đớn khi xưa để tiễn biệt nhà văn Thanh Châu về cõi vô cùng:
Anh hỡi, tháng ngày xa quá nhỉ? Một mùa thu cũ một lòng đau...
(Bài thơ thứ nhất)
T.T.Kh. – Wikipedia tiếng Việt
- Bàn chải kẻ răng loại nào tốt?Cách dùng bàn chải kẽ ntn?Nên mua ở đâu?
- Thi sĩ ttkh là ai
- Nói chuyện với người nước ngoài qua mạng
- Nsnd thu hiền
- Fairy tail tập 1.6
Sợ ông nghe nhầm câu hỏi, tôi phải hỏi đi hỏi lại ba, bốn lần, ghi âm cẩn thận và ông vẫn gật đầu. "Vâng, bà Vân Chung và tôi có yêu nhau". Sau câu trả lời đó của ông, tôi đi sâu vào chuyện tình và ông đã không ngần ngại kể cho tôi nghe một số tình tiết câu chuyện. Có lẽ tôi phải trở lại đôi điều mà tôi đã trình bày trong cuốn sách Giải mã nghi án văn học T. Trước đó, nhiều giả định cho rằng T. có thể là Thâm Tâm hoặc Nguyễn Bính. Có nghĩa là T. là những người đàn ông. Nhưng qua phân tích truyện ngắn Hoa ti-gôn của Thanh Châu, các bài thơ Hai sắc hoa ti-gôn, Bài thơ thứ nhất, Bài thơ cuối cùng và Bài thơ đan áo của T., tôi đã đưa ra được một số tiêu chí khác hẳn để xác định T. như sau: Bất cứ nhân vật nào nếu muốn giả định là T. thì đó phải là một người phụ nữ và hơn thế nữa, người phụ nữ ấy phải là người yêu của nhà văn Thanh Châu. Ngoài các tiêu chí chính đó, còn có các tiêu chí phụ khác như nhân vật đó phải có độ tuổi hợp lý (đến năm 1937 phải là một thiếu nữ 17 – 18 để có thể đã có chồng dạm hỏi hay lên xe hoa rồi), T. phải là một người có sinh hoạt văn học (có thơ đăng báo, in sách)... Và thật kỳ diệu, nhân vật Trần Thị Vân Chung, mà trước đó nhà văn Thế Phong đã phát hiện nhưng chính bà từ chối, có những đặc điểm nhân thân khớp một cách gần như hoàn toàn với T. Tôi chỉ còn phải làm một "phép thử" nhỏ, là xác định xem giữa Thanh Châu và T. có mối quan hệ tình cảm thực sự nào không.
Song song đó, nhiều người lại liên tục công bố những thông tin về T. Nào Thâm Tâm, nào Nguyễn Bính, nào em gái nhà thơ Tế Hanh, nào là Trần Thị Khánh... Rất nhiều "ứng viên". Câu chuyện về Thâm Tâm có khá nhiều người kể. Chẳng hạn Nguyễn Vỹ, một người có mặt trong Thi nhân Việt Nam đã viết một bài dài trên Tạp chí Phổ Thông vào những năm 1960. Ông Vỹ cho biết, một buổi tối trên đường về nhà, ông gặp Thâm Tâm đang lang thang. Ông mời Thâm Tâm về nhà mình uống rượu. Ngà ngà say, Thâm Tâm cao hứng kể chuyện tình của mình. Thâm Tâm cho biết, người yêu của mình là một nữ sinh tên là Trần Thị Khánh. Nàng đã có lần gợi ý Thâm Tâm đến nhà hỏi cưới nhưng chàng bảo sự nghiệp chưa có gì. Bẵng đi một thời gian, một hôm chàng nhận được phong thư báo tin nàng sắp lấy chồng. Đã bị người yêu bỏ đi lấy chồng, lại còn bị đám bạn chế nhạo, Thâm Tâm đâm ra bị quê. Vì thế đã phải thức một đêm để làm một bài thơ tựa đề là Hai sắc hoa ti gôn, ký tên T. Thâm Tâm làm như vậy với dụng ý để các bạn của mình tin là của Khánh làm, cho khỏi mang tiếng bị tình phụ.