Phòng khách giao cho con trai thiết kế nội thất, ưu tiên nhất cho ngôi nhà là không gian cho bạn bè. Ban công này bạn bè con và bạn bè mình lên ngồi đều cảm thấy thoải mái, vì hài hoà được mọi nhu cầu, về phong thuỷ quá tốt, có gió và nước, lại hướng đông. Thiết kế của Lê rất trẻ. Bạn bè đến đây đều rất thích thú, cứ chọc tôi hoài: "Chỗ làm thì ít, chỗ chơi thì nhiều! " Còn tôi thì chọc lại Lê: "Ông chơi tôi, làm nhà kiểu này ngày nào cũng có khách! " Mà đúng vậy thật, từ tết tới giờ, ngày nào cũng có khách. Anh em đến người có rượu cầm rượu, có mồi cầm mồi, vỏ chai mênh mông kìa. Anh em cũng thương mình, đến chia vui, quý lắm. Một kinh nghiệm nữa mà tôi muốn chia sẻ là đừng can thiệp quá sâu vào thiết kế công trình, như thế thời gian sẽ bị kéo dài, và phá vỡ kiến trúc tổng thể. Khi chọn kiến trúc sư, nếu đã tin, hãy giao phó cho họ hoàn toàn. Công trình nhà tôi chỉ đúng hai tháng rưỡi, không ai tin là xây nhà đúng hạn. Tôi rất hài lòng với ba tiêu chí mà kiến trúc sư đã đặt ra: "Sự khác biệt, trách nhiệm, chữ tín".
Xuất bản 16:17 09/09/2017 3 năm trước Ra mắt sách nhân ngày Vu Lan, nhà thơ Đỗ Trung Quân không kìm được nước mắt khi đọc bài "Mẹ ta nhớ trả về không", viết về người mẹ 90 tuổi bị tước đi ký ức về con trai mình. Nhà thơ Đỗ Trung Quân đọc bài thơ về mẹ. Nhà thơ Đỗ Trung Quân đọc bài thơ về mẹ trong buổi ra mắt sách Có cha trong đời và Có mẹ trong đời. Buổi ra mắt hai cuốn sách Có cha trong đời và Có mẹ trong đời (Phương Nam Book và NXB Phụ nữ ấn hành) diễn ra sáng 9/9 tại Đường Sách Sự kiện quy tụ nhiều tác giả của hai cuốn sách như nhà thơ Đỗ Trung Quân, nhà văn Nguyễn Đông Thức, diễn viên Mạc Can, nhà văn Đoàn Thạch Biền, nhà báo Kim Hạnh, nhà báo Nguyễn Tập... và các nhân vật trong sách như nhà báo Nam Đồng (cha của nhà báo Nguyễn Tập). Buổi không thiếu tiếng cười và những giọt nước mắt vì chủ đề về các bậc sinh thành. Những câu chuyện từ các diễn giả được người nghe đồng cảm và chia sẻ. Đỗ Trung Quân khóc, Mạc Can động viên "Người ta thấy tôi hay làm thơ về mẹ thì cứ tưởng tôi hiếu thảo lắm, nhưng không phải đâu", nhà thơ Đỗ Trung Quân nói, "Sự thực là tất cả những bài thơ tôi về mẹ đều là một sự ăn năn, vì những gì tôi đã không thể làm cho mẹ".
Thương vợ con, tôi muốn bù đắp cho gia đình có được không gian sạch sẽ và mát mẻ hơn. Cô ấy có thú vui trồng cây và nuôi chó. Nhà tôi có một con chó, bảy con mèo. Loay hoay với cây cỏ và chó mèo cũng đỡ bị stress… Hình ảnh nào mà anh nhớ nhất về mẹ, về mái nhà thời ấu thơ? Những kỷ niệm ấy đã mang đến cho anh những trải nghiệm quý giá như thế nào? Tôi mang họ mẹ, nghĩa là không sống cùng cha. Đấy là bí mật lớn nhất của bà mà bà đã mang theo. Mái nhà thơ ấu của tôi cũng đơn sơ, nghèo nàn nhưng may mắn thay chính sự nghèo nàn khiến tôi "lêu lổng" sớm lại cho tôi một cuộc sống vô cùng phong phú với cào cào, châu chấu, với ao hồ, đồng ruộng, với đất cát bùn lầy xóm ngõ… nghĩa là bà mẹ thiên nhiên đã thay mẹ tôi dạy những bài học đầu tiên về mối tương tác giữa người và trời đất phóng khoáng, lành mạnh. Ở bất kỳ nơi nào của ngôi nhà cũng có vườn, có cây xanh, với một không gian mở trên tầng hai để tiếp bạn bè, trồng cây, ngồi vẽ… Anh có bắt gặp lại hình ảnh của mẹ từ người vợ thân yêu? Từ khi nào một kẻ lãng mạn và phong trần như anh ngộ ra hạnh phúc bình dị của mái nhà?
Quê hương là đường đi học. Con về rợp bướm vàng bay. Quê... tạ lỗi trường sơn Tác giả: Đỗ Trung Quân Một bài thơ chưa từng công bố. Đã 34 năm trôi qua. hòa bình cũng dài ngang bằng cuộc chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử. chưa có cuộc chiến nào ám ảnh một dân tộc cho bằng cuộc chiến tranh này, nó thay đổi hình thái xã... thằng ăn cướp! thanks! Tác giả: Đỗ Trung Quân Thằng ăn cướp! thanks! Dẫu gì ta cũng cảm ơn mày. Thằng kẻ cướp! Nhờ mày. Ta thấy dân ta yêu nước. Trừ ra có mỗi mình ta... Dẫu gì ta cũng cảm ơn mày. Thằng đạo tặc! Nhờ mày. Ta thấy dân ta nghèo nhưng không... tháng mười - thành phố dốc đồi - của h. n. b Tác giả: Đỗ Trung Quân Thành phố dốc đổi già theo người đi. Hoa quì dại có bao giờ vàng thế. Sao hoa quì buôn quá. Hay chính ta buổn. Tẩu thuốc nào để lại khói sương. Trên đỉnh tháp nhà thờ buỗi sáng. Trên phố chợ buỗi chiều. Trên cửa kính quán cà... thỉnh thoảng Tác giả: Đỗ Trung Quân Đôi khi bỗng nhớ một chốn nàomỗi ngày mỏi cổ ngó lêu nghêu cao ốc. Mỗi buổi ra đường toé đom đóm mắt.
Tác giả: Tác phẩm: Tổng số có 47 tác phẩm. Sắp xếp: những con đường ven biển Tác giả: Đỗ Trung Quân Xin cám ơn những con đường ven biển. Rất nhiều đôi lứa dẫn nhau đi. Cảm ơn sóng nói thay lời dào dạt. Hàng thùy dương nói hộ tiếng thầm thì. Anh làm núi đứng suốt đời ngóng biển. Một tình yêu chạm đến đỉnh trời. Em... phía sau thơ Tác giả: Đỗ Trung Quân cám ơn em, người chẳng bao giờ quan tâm dến những bài thơ anh viết. Người chẳng bao giờ để mắt đến những trang bản thảo anh quăng bừa bãi trên bàn, người đứng đứng ngoài cuộc đời riêng của anh từng đêm - nhưng vẫn thức cùng... quán mưa Tác giả: Đỗ Trung Quân 1. Giã từ một cơn mơ đẹp. Giọt sương trên mắt Hương. Gương mặt nghiêm trang mà trẻ ranh của Yên. Huyền bụ bẫm. Thủy hồn nhiên. 2. Giã từ và chiêm ngưỡng. Vẻ đẹp thiếu phụ của Nga. Tâm hồn đất phương Nam của Diệu. Sự ồn ào... quê hương Tác giả: Đỗ Trung Quân Quê hương là gì hở mẹ. Mà cô giáo dạy phải yêu. Quê hương là gì hở mẹ. Ai đi xa cũng nhớ nhiều. Quê hương là chùm khế ngọt. Cho con trèo hái mỗi ngày.
Ninh Tâm Vương, 2024